Từ Thực Tập Sinh Đến Nhân Viên Chính Thức: Hành Trình Trưởng Thành Không Ai Kể Bạn Nghe
Ngày đầu tiên bước chân vào văn phòng kiến trúc, tôi chỉ mang theo vài kỹ năng đồ họa vụng về, một vài đồ án sinh viên, và… vô số nỗi sợ.
Sợ hỏi sai. Sợ làm hỏng việc. Sợ trở thành “đứa thực tập sinh phiền phức” trong mắt các anh chị senior.
Nhưng vài tháng sau, tôi được giữ lại làm nhân viên chính thức. Không phải vì tôi giỏi nhất. Mà vì tôi biết học – từ những điều nhỏ nhất.
Đây là những gì tôi rút ra. Và có thể, bạn cũng sẽ cần nó cho hành trình thực tập của mình.
1. Nhanh thôi chưa đủ, làm đúng mới đáng giá
Ở trường, “vẽ nhanh – vẽ đẹp” từng là niềm tự hào của tôi.
Nhưng ở công ty, một bản vẽ sai tỷ lệ hay thiếu chi tiết kỹ thuật đẹp cách mấy cũng… cho vào sọt rác.
Bạn có thể là người vẽ nhanh nhất team. Nhưng nếu bản vẽ của bạn làm team phải sửa lại từ đầu, bạn sẽ chỉ là gánh nặng.
Bài học đầu tiên: Không ai cần bạn “vẽ nhanh” nếu bạn không “vẽ đúng”.
2. Việc nhỏ không nhỏ
Ngày đầu thực tập, tôi chỉ được giao chỉnh màu, ghi chú, vẽ mặt đứng, tìm reference.
Không có gì “hào quang” cả. Nhưng chính từ những việc nhỏ ấy, tôi hiểu workflow vận hành thế nào, hồ sơ kiến trúc ra sao, và mỗi bản vẽ cần chỉn chu đến mức nào.
Thực tập sinh giỏi không phải người đòi làm concept ngày đầu tiên.
Mà là người làm tốt từng việc tưởng như nhỏ nhặt nhất.
3. Feedback không phải để làm bạn tổn thương
Bản vẽ đầu tiên tôi nộp bị sửa gần như 80%.
Tôi buồn. Tự ái. Nghĩ mình kém cỏi.
Nhưng rồi tôi nhận ra: Nếu cứ giận dỗi mỗi lần bị góp ý, tôi sẽ mãi mãi giậm chân tại chỗ.
Feedback, dù đau, cũng là món quà.
Nó chỉ ra khoảng cách giữa mình và kỳ vọng thực tế – để mình tiến gần hơn.
4. Không chủ động = tự đào thải
Có một sự thật ít người nói: Trong mùa tuyển dụng cuối kỳ thực tập, những người được giữ lại không phải lúc nào cũng là người giỏi nhất.
Mà là người chủ động nhất.
Chủ động xin thêm task. Chủ động hỏi han. Chủ động đề xuất.
Không ai muốn giữ một thực tập sinh chỉ biết ngồi chờ việc.
5. GPA cao đẹp? Tốt thôi. Nhưng tinh thần làm việc mới là thứ quyết định.
Không ai hỏi tôi “học lực của em mấy phẩy?”
Cũng không ai quan tâm “đồ án tốt nghiệp được A+ hay B-”.
Điều họ quan sát:
- Bạn có đúng giờ không?
- Bạn có nhận lỗi khi làm sai không?
- Bạn có biết phối hợp với team không?
Kỹ năng mềm và tinh thần chuyên nghiệp mới là “tấm bằng” thực sự trong thế giới công việc.
Không ai dắt tay bạn đi. Nhưng bạn có thể tự bước rất xa.
Môi trường công ty kiến trúc khác trường học. Không ai dạy bạn từng ly từng tí. Không ai dỗ bạn mỗi lần thất bại.
Nhưng nếu bạn:
- Biết quan sát
- Biết học từ việc nhỏ
- Biết tiếp nhận feedback
- Biết chủ động
…thì từ một thực tập sinh ngơ ngác, bạn sẽ trở thành một nhân viên thực thụ – với nền móng vững chắc hơn bất kỳ bài học nào trên giảng đường.
Và một ngày, bạn sẽ mỉm cười nhớ lại:
Chính từ những ngày thực tập bỡ ngỡ ấy, mình đã thật sự lớn lên.